March 7, 2015

Kí sự Tôi đi tán gái(P8)

Chiều nay đá trận bóng hay quá, làm mấy ku em cứ xuýt xoa " không ngờ anh đá hay rứa" làm mình cũng hưng phấn. Bọn này chắc không biết ngày xưa mình là tiền đạo chủ chốt của đội tuyển Khoa rồi. Bóng đá có lẽ là tình yêu vĩnh cửu của mình mất thôi...

Tôi sẽ kể chuyện này, còn phần phán xét xin giành lại cho mọi người. Vì tôi muốn biết liệu mình có khó tính và gia trưởng quá không, khi không thể chấp nhận được cách xử sự của nàng với đám bạn trai ( mà hầu hết có ý đồ tán tỉnh nàng)?

Cũng vì chuyện này mà tôi đã sắp đi đến quyết định ngưng mối quan hệ với nàng. Bởi có cái gì đó khiến tôi cảm thấy không ổn nếu gắn bó cuộc đời mình với một người như thế...
...Như đã nói, tôi sẽ cho mọi người biết lý do mà quyết định ngưng mối quan hệ với nàng.

Cách đây mấy hôm, nàng bảo ngày kia là sinh nhật em. Tôi reo lên, thế à? Sao em nói muộn thế? Nàng cười hì hì, thì em muốn giành cho anh sự bất ngờ mà.
Trong đầu tôi đã nghĩ tới ngày đó, suy tính mãi, không biết nên tặng nàng thứ gì và thể hiện hành động ra sao cho vừa lãng mạn, vừa không quá nhí nhố kiểu xì tin.

Tối sinh nhật nàng thì buổi trưa tôi đi Vinh. Tranh thủ mua mấy thứ linh tinh và tìm bằng được một bông hồng thật to, đẹp, chứ ở nhà nhìn quanh chỉ thấy hoa muống là sẵn nhất.
Ở Vinh, mải mua sắm nên khi nhìn ra thì trời cũng đã xẩm tối. Ghé qua cái shop quần áo chỗ Nguyễn Văn Cừ, loay hoay mãi mới chấm được cái áo tạm ưng ý. Áo sơ mi vàng nhạt cộc tay, có lẽ nàng sẽ thích vì da nàng cũng sáng sủa.

Chọn xong áo thì cũng đã khá muộn, bình thường sẽ ghé qua ông chú ngủ lại qua đêm mai về cho khỏe. Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt. Lững thững qua chợ Đại học mua hoa. Đi mấy hàng mới tìm được một bông còn chúm chím, nụ to mập mạp. Ặc, chưa bao giờ cầm bông hồng trên tay mà hết ngại ngùng. Nhìn sến ...
Sau khi mua xong hoa thì trời cũng đã nhá nhem tối, mưa bắt đầu trút nặng hạt dần. Đến thị trấn Đức Thọ thì cái áo mưa vướng xe ngược chiều rách tả tơi. Lạnh run, mặt rát vì mưa. Nghĩ bụng, dại gái thì chịu thôi, chứ bình thường điên mới như này. Chẹp, tình yêu cho con người ta một sức mạnh không thể cưỡng nổi. Chả trách trong mắt người không yêu thì những kẻ yêu nhau chính là những bệnh nhân tâm thần dạng nhẹ.

Đến nhà cũng gần 7h. Việc đầu tiên là hồi hộp mở bông hồng ra xem cơ thể em nó đã tàn tạ hay chưa. Rất may là em nó không hề hấn gì, vẫn đủ cánh và không dập nát tả tơi như thân chủ của nó.

Ăn vội bát cơm, diện bộ cánh mới và hăm hở đến nhà nàng. Từ sáng tới giờ không liên lạc, cốt để gây thêm cảm giác phập phồng cho nàng. Mưa vẫn rơi đều đều. Giờ này nàng đang ngồi bên cửa sổ ngắm mưa và ngóng mình?? Trời, hình ảnh này đẹp đấy. Cầu trời mưa to hơn, áo quần sẽ ướt lướt thướt, tóc tai sũng nước, mình sẽ đứng bên bờ dậu khẽ gọi tên nàng. " Tôi chỉ là người khách qua đường không quen biết, xin tặng nàng bông hoa để tỏ lòng ngưỡng mộ " - nói xong câu đó rồi quay mặt bước đi, mất hút trong màn sương dày đặc...Ối, pha này mới là pờ rồ này. Nhưng có lẽ hơi hơi hâm hấp thì phải
Đến gần ngõ nhà nàng, ngó vào xem tình hình như nào. Lạ thật, chả thấy biểu hiện gì của một đám sinh nhật cả. Nhà vắng vẻ như ngày thường, bên giường bố nàng vẫn bận quần ngố bắt chân chữ ngũ xem ti vi.

Vào nhà, ngồi một lát, mẹ nàng bê đĩa trầu ra, bảo " Con ướt hết rồi tề, làm miếng trầu cho đỡ lạnh đi". Sốt ruột quá bèn cất lời hỏi " Dạ, em X nhà mình đi đâu chưa về hả bác?". Mẹ nàng " À, hắn đi với mấy đứa bạn, chắc sắp về rồi cũng nên...".

Thất vọng tràn trề. Cũng may lúc dừng xe ở ngõ đã kịp ém bông hoa vào lùm cây chè tàu rồi mới vào nhà. Không thì giờ ngồi ê cái mẹt ra.
Bố nàng như thường lệ, sau khi rót nước mời là câu quen thuộc " Ngoài nhà ông bà khỏe cả chơ con?". Dạ, khỏe cả ạ. Hờ, rất khỏe ạ, nhưng con thì đang không được khỏe. Cục tức nó đang chặn họng con nè bác! Con đội mưa đội gió đi đêm về hôm ngót 60 cây số, giờ thì ngồi trơ mắt ếch ra xem quảng cáo hết gạch men pờ rai mơ đến trà thảo mộc Đốc tờ Thanh nọng trong ngừi....hu hu...đúng là không nọng trong ngừi mới lạ...
Như mọi người đã biết, kịch bản cho một buổi hò hẹn lãng mạn như trong phim HQ - nhân ngày sinh nhật nàng, cho đến giờ phút ấy có vẻ như đang sụp đổ.

Mưa ngớt hẳn, bố nàng chắc thấy tôi ngồi chờ sợ sốt ruột bèn dẫn ra chuồng hươu xem một chú hươu đực đang nhú lộc. Tôi lò dò đi theo, muỗi vo ve đông như quân Nguyên. Sau một hồi nghe cụ kể vụ hươu hiếc, tôi gật đầu ừ à, vâng dạ như bổ củi nhưng ...chả thấm được mấy. Sợ cụ phát hiện ra mình không tập trung nghe giảng bài, nên thi thoảng cũng phải tò mò hỏi han kỹ thuật nuôi niếc như đúng rồi. Hỏi xong, nghe trả lời, lại gật gật ra cái điều ta đây ham học hỏi, yêu nghề lắm không bằng. Híc, may mà trong bóng tối nên bố nàng không thấy vẻ mặt đực ra như ngỗng...của mình...

Gần 9 giờ thì nàng về. Đi cùng còn có mấy chú bạn trai. Chú nào chú nấy tóc tai keo kiếc dựng đứng, nhìn rất đúng chất play boy làng.

Nàng thấy tôi liền chào :
- Eng đến lâu chưa ạ?
- Cũng một lát rồi.
- Bọn em cũng vừa đi ngoài Phố về nì, gặp mưa nên mãi mới về được.
- Anh tưởng hôm nay sinh nhật em?
- Dạ, mấy người rủ đi cà phê mà...

À ra là vậy. Nàng chắc chắn biết mình sẽ đến, nhưng lại đi với mấy thằng tóc điện giật kia mới kinh. Tôi vẫn giữ vẻ bình thản hết sức. Giờ mà lộ cái mặt sưng sỉa, hay phọt ra mấy câu bức xúc thì chẳng khác chi cho bọn kia một cơ hội quý báu để dìm hàng.
Ông mày chả dại ( mặc dù xét về lý thì ông mày có quyền hỏi cho ra nhẽ vì sao và tại sao đi với zai khác mà không thèm ...thông báo về tổng đài?"
Trong nhà, bọn kia đang chí chóe đùa nhau, mồm không ngớt phun vỏ hạt dưa như mưa. E'o mịe, ghét nhất con trai nhằn hạt dưa. Nhìn ái ẩm bỏ cha.

- Eng ngồi uống nước ạ...
Nàng lí nhí mời, mắt không rời cái đt nửa giây. Mấy chú playboy nhìn tôi lạ lẫm.

- Mấy em đi chơi về à? Gớm, mưa to quá hey`...

Tôi khai đao. Thái độ hòa nhã và chủ động như...chủ nhà. Một chú:
- Ừ mưa kinh thật, eng cũng ở ngoài nớ vô à?

Rồi thì kéo ghế chuyện trò vớ vẩn. Nàng đi đi lại lại, điện thoại kêu không ngừng nghỉ trên tay. Chốc chốc lại " A lô, ai đó hè? Eng mô? Eng x ạ....hi hi...lâu răng rồi eng?...".
Thi thoảng hình như có những cuộc gọi " đặc biệt " quá, nàng phải chạy ra góc vườn để nói chuyện cho... tự nhiên.

Thú thật là tôi ngồi đấy mà ức lòi pha. Cái kiểu này chả lạ gì nữa. Anh nào cũng à ơi, anh nào cũng tiếp đón theo lối sợ mất khách.

Tôi chua chát nghĩ tới bông hồng vẫn nằm chỏng chơ trong bụi rậm.

1 comment:

  1. cảm ơn bài viết của Ad, bài chia sẻ hay. chúc Ad một ngày luôn vui và có nhiều bài hay để chia sẻ với anh em đọc.
    Trân trọng.
    ...................................................................
    Galile
    Chuyên bán máy nước nóng năng lượng mặt trời ariston, sunpo, ferroli giá rẻ.
    Tel: 08. 66 851 451 – 0901 315 713
    Mail: dichvugalile@gmail.com
    Click xem chi tiết: Lắp đặt máy nước nóng năng lượng mặt trời hoặc lap dat may nuoc nong nang luong mat troi

    ReplyDelete